MU thắng liền 4 trận: Eriksen thăng hoa dễ trở thành mục tiêu bị “săn lùng”
5 min readChiến thắng 3-1 của MU trước Arsenal đánh dấu màn ra mắt mỹ mãn của Antony, cú đúp định đoạt của Rashford và thêm một trận đấu hàng thủ MU chơi khá chắc chắn dù đã thủng lưới. Báo chí đã viết nhiều về sự thực dụng của HLV Erik Ten Hag khi MU trở lại lối đá phản công nhanh để trừng phạt một đối thủ chơi ép sân với hàng thủ dâng cao.
Nhưng khi nhìn vào chuỗi 4 chiến thắng liên tiếp của MU, ta phải nhìn vào 1 hệ thống đã và đang được hình thành thay vì điểm qua sự xuất sắc của vài cá nhân. Và trong hệ thống đó, không có một cầu thủ MU nào quan trọng hơn Christian Eriksen, người đang hoạt động trong một vị trí khá đặc biệt.
Nhiều mùa qua người hâm mộ MU đã ngao ngán vì sự thiếu vắng một chuyên gia đánh chặn đích thực, một người biết càn quét không gian phía trước hàng phòng ngự để thu hồi bóng. MU mùa hè này rốt cuộc đã mua Casemiro, nhưng ngôi sao chuyển sang từ Real Madrid vẫn chưa đá chính bởi Eriksen đang đảm nhiệm một vai trò mà giờ Ten Hag thay anh không dễ: Một “số 8” tự do.
Scott McTominay là tiền vệ chơi thấp nhất trong bộ ba McTominay – Eriksen – Fernandes nhưng Eriksen mới là điểm khởi đầu mỗi khi MU lên bóng. Một bài đánh quen thuộc của MU trong những trận vừa qua là họ đẩy bóng ra biên để hút đối phương, trước khi trả ra sau vào giữa cho Eriksen để anh thực hiện bước tiếp theo. Đó là cách anh đã thực hiện đường chuyền phát động dẫn tới bàn mở tỷ số trước Arsenal.
Sự tự do của Eriksen nằm ở chỗ anh có thể là người phát động nhưng khi cần, tiền vệ người Đan Mạch cũng dâng lên sát vòng cấm, dạt ra biên hoặc bất cứ vị trí nào cần anh để MU hóa giải thế bế tắc trong cách làm bóng. HLV Erik Ten Hag do đó gọi anh là một “số 8 tự do” vì anh được cho phép linh hoạt trong di chuyển.
Tuy nhiên Eriksen chắc hẳn giờ đã lọt vào tầm ngắm của không ít các chuyên gia phân tích video từ 19 đội còn lại của Premier League. Việc nhắm vào nhạc trưởng của nhau để khắc chế nhau không còn là điều xa lạ trong bóng đá, nhưng với trường hợp của Eriksen anh đang được sử dụng tốt ở một vị trí lạ bởi đối phương chưa khai thác được điểm yếu của anh.
Khả năng phòng ngự của cựu ngôi sao Tottenham là một điểm yếu khiến anh ban đầu không được trọng dụng ở Inter Milan cho tới khi những nỗ lực của anh chinh phục được HLV Antonio Conte. Không có nhiều tiền vệ kiến thiết từ xa có khả năng phòng ngự giỏi, và khi đối phương hiểu được Eriksen họ sẽ không ngán cắt cử 1-2 người sẵn sàng ập vào lấy bóng ở giữa sân trong lúc MU đang tăng thêm quân số trên hàng công để tìm cách ghi bàn.
Bàn thắng hụt của Gabriel Martinelli vào lưới MU xuất phát từ một pha phạm lỗi của Martin Odegaard với Eriksen và điều đó sẽ còn xảy ra trong những trận tới. Bruno Fernandes là một tiền vệ tấn công giỏi nhưng thế mạnh của anh là khả năng thực hiện các đường chuyền có tính rủi ro cao bên phần sân đội bạn chứ không phải giữ bóng và phát động từ xa, trong khi McTominay có thế mạnh trong tranh chấp nhưng khả năng phát động khá hạn chế.
Nên nếu Eriksen bị vây bắt thì Fernandes sẽ phải lùi về, hoặc trách nhiệm phát động rơi vào chân của các trung vệ (và khiến Ten Hag lại phải có điều chỉnh trong cách chơi). Hiện tại Fernandes đang thường xuyên được Eriksen mớm bóng đến tận chân (thay vì phải chạy vào khoảng trống) để chuẩn bị đưa Rashford, Sancho hoặc Elanga/Antony băng xuống, nhưng chặn được Eriksen (kể cả phạm lỗi) sẽ hóa giải hoặc làm gián đoạn những bài đánh như vậy.
Sự hòa nhập của Casemiro do đó sẽ rất được chờ đợi bởi anh có thể đá tiền vệ mỏ neo và đủ khả năng để giúp MU phát động bóng thay vì dựa vào Eriksen. McTominay có thể sẽ là người phải hy sinh, nhưng sự thay đổi đó là cần thiết bởi lúc này Eriksen đã bắt đầu trở thành mục tiêu bị săn lùng trên sân của các đối thủ sắp gặp MU.